Hoạt động Đoàn thanh niên
WEBSITE CÁC ĐƠN VỊ
Trang chủ Tin tức
31/07/2015 14:13 - Xem: 1490

Tuổi trẻ trường Đại học Nông Lâm tổ chức lễ thắp nến tri ân tưởng nhớ các anh hùng liệt sĩ - Chiến tranh và nỗi ám ảnh một thời

Sự tàn bạo nhất của chiến tranh không phải chỉ là việc tước đi sinh mệnh con người, mà còn là những di hại hậu chiến vẫn hiện hữu từng ngày

Có ai đó đã từng nói:“Sự tàn bạo nhất của chiến tranh không phải chỉ là việc tước đi sinh mệnh con người, mà còn là những di hại hậu chiến vẫn hiện hữu từng ngày”. Theo nhịp chảy của thời gian, chúng ta đã trải qua những chặng đường chông chênh trong cuộc sống. Cứ tưởng rằng ta đã lãng quên hay làm phai nhạt đi những giá trị kí ức về những kỉ niệm ác liệt trong chiến tranh, nhưng đôi khi những vết hằn của chiến tranh lại dậy lên xúc động. Chiến tranh nào phải trò đùa, cũng không phải hạ súng xuống là đã kết thúc. Nhìn lại quá khứ, sự hi sinh của những chiến sĩ là mất mát to lớn không gì bù đắp nổi cho thân nhân, bạn bè và anh em...

Để tưởng nhớ các anh hùng, liệt sĩ đã ngã xuống vì độc lập, tự do của dân tộc và được sự phối hợp, hỗ trợ, giúp sức của Tỉnh đoàn Thái Nguyên. Đoàn TNCS HCM, Hội sinh viên trường ĐH Nông Lâm Thái Nguyên, huyện Đoàn xã Huống Thượng - huyện Đồng Hỷ và các tình nguyện viên câu lạc bộ Môi Trường - trường Đại học Nông lâm Thái Nguyên đã tổ chức thành công lễ Kỉ niệm 68 năm Ngày Thương binh liệt sĩ (27/7/1947- 27/7/2015) với chủ đề “Thắp nến tri ân tưởng nhớ các anh hùng liệt sĩ”.

Khi bom đạn rơi cũng là lúc có những mất mát, hi sinh. Sự mất mát to lớn đó sẽ mãi in dấu trên những trang lịch sử hào hùng của dân tộc. Trong buổi lễ tri ân đầy trang trọng đó, tất cả đều kính cẩn, nghiêm mình làm lễ tưởng niệm, thắp hương và đặt những bông hoa tươi thắm trên mộ các anh, cầu chúc cho linh hồn các anh được siêu thoát. Kính thưa anh linh các anh hùng, liệt sĩ đã ngã xuống vì vùng đất quê hương! Những đồng đội của các anh và tất thẩy mọi người dân đất Việt hôm nay, mai sau vô cùng biết ơn và mãi mãi tri ân công lao to lớn của những chiến sĩ Việt Nam anh hùng. Giờ đây máu xương của các anh, linh hồn của các anh đã hòa vào đất liền. Giữa vùng đất yên bình và khung cảnh tĩnh lặng, nghiêm trang trong buổi lễ khiến tôi không thể nào cầm được nước mắt. Dẫu biết đi vào nơi hòn tên mũi đạn, chết chóc là điều không tránh khỏi, người nào may mắn mới trở về được dù là phải mang trong mình thương tích nhưng sao cảm xúc cứ dâng lên nghẹn ngào trong tim. Đứng trước nơi yên nghỉ của các anh, kìm nén lại đau thương thật sự điều đó quá khó với tôi. Đâu đó ở một ngôi mộ không xa, hình ảnh người mẹ già tới thắp nén hương cho đứa con trai trẻ đã hi sinh khi tuổi vừa tròn đôi mươi. Mẹ ngồi lặng im, đôi bàn tay mẹ gầy guộc hiện đường gân xanh chạm vào bức ảnh người thanh niên ấy. “Có người lính mùa thu ấy/ Ra đi từ mái tranh nghèo/ Có người lính mùa xuân ấy/ Ra đi từ đó không về”. Chiến tranh dù đã qua đi, nhưng nó đã để lại nỗi niềm đau xót khôn nguôi và những ám ảnh của một thời đạn bom. Đất nước đã chiến thắng từ chính những mất mát ấy, mất mát từ nỗi nhớ của người mẹ. Những người phụ nữ không chỉ đau đớn khi người con trai không trở về mà mẹ đã ngã khụy ngay trong nỗi nhớ con. Bằng cảm nhận, tôi thực sự hiểu rằng mẹ đã khóc thầm cho sự xa cách của người con ra đi không hẹn ngày trở về. Đó là mất mát to lớn của những người mẹ Việt Nam anh hùng.

Các anh hi sinh khi tuổi đời còn rất trẻ - cái tuổi đầy hoài bão, ước mơ, sự nhiệt huyết và niềm khao khát được yêu, được cống hiến của một thời tuổi trẻ. Có những người lính đã ngã xuống nhưng hài cốt của các anh còn đang nằm ở nơi nào đó, linh hồn các anh lưu lạc phương nao. Dù có đi xa nhưng trong thâm tâm các anh - những người con Lạc cháu Hồng đều hướng về cội nguồn, đều muốn nằm sâu, ôm trọn trên đất mẹ quê nhà. Tôi bước chậm đôi bàn chân. Trên bia mộ các anh những cái tên làm nên anh hùng, vẻ vang, bảo vệ độc lập cho Tổ Quốc. Có những người con của tỉnh Thái Nguyên như anh Trần Văn Đệ (1955-1979), anh Nguyễn Trung Vân (1942-1996)…; bên cạnh đó là đồng đội các anh, họ đã ngã xuống và Thái Nguyên đã và đang là quê hương thứ hai của các anh Phạm Quang Du (1946-1966), Đào Văn Tâm (1924-1947)… Đằng sau sự ra đi của các anh là niềm mất mát vô hạn, nỗi đau hằn sâu không gì bù đắp nổi cho người yêu, người vợ và những đứa con thơ. Có những chiến sĩ vẫn chưa tìm được thân nhân, gia đình, có những cái tên khắc trên bia mộ chỉ ghi hai chữ  “vô danh”- nghe sao đau xót, tủi phận đến vậy! Ở đâu đó, gia đình các anh vẫn đang trông theo từng ngày, hi vọng sớm tìm được thi hài các anh. Nào ngờ đâu, sự chia ly đó là mãi mãi, không hẹn ngày về…

Đã 68 năm trôi qua kể từ Ngày Thương binh liệt sỹ đầu tiên ấy. Mỗi năm, cứ đến ngày 27/7 toàn Đảng, toàn dân, toàn quân lại tưởng nhớ, tri ân những người anh hùng đã ngã xuống vì Tổ Quốc thân yêu. Đó là sự cống hiến vẻ vang cho sự trường tồn của dân tộc, hạnh phúc của nhân dân. Đây không chỉ là một hoạt động nhân văn, giàu truyền thống “uống nước nhớ nguồn”, đồng thời là hoạt động vô cùng ý nghĩa, thiết thực giúp cho đoàn viên nói chung và thanh niên huyện Đồng Hỷ nói riêng hiểu thêm về sự hi sinh của thế hệ đi trước trong chiều dài lịch sử đấu tranh của dân tộc.Chúng ta những thanh niên, sinh viên và thế hệ trẻ hôm nay không bao giờ được quên những hy sinh và sự mất mát to lớn ấy. Hãy nguyện đem sức trẻ cống hiến hết mình cho cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ Quốc.

Tin bài: Khánh Linh

                                                                                           Ảnh: Cẩm Vân

Tình nguyện viên Clb Môi Trường - ĐH Nông Lâm

Đăng tin bài: Ban CNTT&TT Đoàn trường ĐHNL

 

CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHUYÊN MỤC
Web các đơn vị
Ươm tạo và hỗ trợ khởi nghiệp
Đang online 49
Hôm nay 1613
Hôm qua 1802
Tuần này 1613
Tuần trước 31705
Tháng này 3807383
Tháng trước 4969151
Tất cả 48221559

Lượt truy cập: 48221559

Đang online: 49

Ngày hôm qua: 1802

Phụ trách kỹ thuật: 0987. 008. 333

online

Chào mừng bạn đến với hệ thống trả lời hỗ trợ trực tuyến.
Để liên hệ với các bộ phận xin vui lòng điền đầy đủ vào mẫu kết nối

Họ và tên


Địa chỉ Email


Yêu cầu hỗ trợ