Là một sinh viên của Trường Đại học Nông Lâm Thái Nguyên, tôi luôn tự hào về ngành học của mình lựa chọn, đó là Quản lý tài nguyên & Du lịch sinh thái. Ở môi trường này, chúng tôi được trải nghiệm thực tế rất nhiều. Và hôm nay, trong tiết học của giáo viên Vũ Thị Kim Hảo, chúng tôi được tới học tập mô hình quản lý tại Khu bảo tồn Làng nhà sàn dân tộc sinh thái Thái Hải. Điều này đối với tôi là vô cùng có ý nghĩa !
Bắt đầu cuộc hành trình đến với bản làng, lớp chúng tôi được người hướng dẫn cho hơ tay qua lửa, rửa tay nước ấm, lau khăn và xịt khử trùng bằng dung dịch trên 40 độ. Tôi cứ nghĩ là do trong thời gian dịch Covid 19 nên mới được làm vậy nhưng không, đây là tập tục của người Tày Nùng nhằm xua đuổi tà ma và những điều không tốt cho mọi du khách khi tới bản làng. Có một điều thực sự gây ấn tượng cho tôi từ cái nhìn đầu tiên đó là mọi người làm việc ở đây đều khoác lên mình trang phục truyền thống của họ - dân tộc Tày Nùng. Điều nay vô hình chung đã tạo nên một điểm nhấn mang lại sự giản dị, mộc mạc giữa cuộc sống xô bồ của du khách.
Hơ tay bên bếp lửa
Ngày hôm nay, chúng tôi còn được học hỏi, giao lưu trực tiếp với cô Lý Thị Chiên – Phó Giám đốc điều hành tại Khu bảo tồn Làng nhà sàn dân tộc sinh thái Thái Hải. Cô biết được mục đích của chuyến tới thăm của chúng tôi hôm nay nên những gì cô chia sẻ đều rất sát với mong đợi và thắc mắc ban đầu của tôi. Trước khi tham quan với bản làng, cô nói chuyện với chúng tôi khoảng 1 tiếng nhưng chúng tôi không hề cảm thấy nhàm chán, cũng không hề lặp lại một thông tin nào ! Tôi biết được rằng đó là cái tài của người làm du lịch và tôi học du lịch sẽ cố gắng để có thể nói trước đám đông tốt hơn, cuốn hút người nghe hơn giống như cô.
Chia sẻ cùng cô Lý Thị Chiên
Làng nhà sàn sinh thái Thái Hải đã trở thành một di sản văn hóa nổi tiếng, vừa có thể làm du lịch, vừa có thể gìn giữ và bảo tồn truyền thống văn hóa của dân tộc Tày Nùng. Nghe cô Hảo nói trong số những ngôi nhà sàn ở đây, có những ngôi nhà sàn được mua lại, di chuyển và phục dựng tỉ mỉ không chỉ có vẻ bề ngoài mà còn giữ được phong tục tập quán và văn hóa ở đây. Ngày hôm nay, chúng tôi được chứng kiến tận mắt sắc áo của người dân tộc Tày Nùng – màu tràm truyền thống, và còn được thấy họ trong lao động sản xuất, vừa chăn nuôi trồng trọt, vừa nấu rượu làm bánh xao chè, vừa phục vụ du lịch cho các du khách tới đây. Và điều đặc biệt nữa đó là nơi đây có các lớp học mầm non của các em nhỏ là thế hệ con em của người bản làng nơi đây, vừa học giáo dục theo đúng chương trình, vừa học văn hóa dân tộc. Thật tiết là chúng tôi không được lại gần các em nhỏ, các em hồn nhiên nô đùa vui vẻ với những thứ đồ chơi của mình, thậm chí chúng chỉ ngây ngô thôi cũng đã tạo cho du khách cảm giác thật yên bình, đáng yêu đến lạ thường. Mọi người ở đây ai cũng thân thiện, luôn chào hỏi lịch sự, niềm nở, cười hiền hậu.
Chúng tôi đi đến cổng làng, cổng chỉ vẻn vẹn có 3 cây tre cạnh cổng có 1 chiếc mõ, khi có tiếng mõ người dân bản biết có khách quý đến thăm. Suốt cả chặng đường đi tham quan, chúng tôi được che mát bằng những tán lá cây rừng, đường đi không mảy may lấy một rút rác, đến lá cây rụng cũng được quét sạch. Khung cảnh vừa trong lành, vừa nên thơ, vừa hùng vĩ. Theo chân các cô, chúng tôi được giới thiệu các nghề truyền thống tiêu biểu của người Tày như nghề làm thuốc, làm chè, làm rượu, ẩm thực phong phú nơi đây. Với thời tiết se lạnh đầu đông của tháng 12, ngồi nhâm nhi chén trà ăn cùng chè lam thì đúng là hết ý ! Thật sự mà nói, chuyến tham quan trải nghiệm lần này hết sức bổ ích. Tôi cảm thấy văn hóa Việt Nam thật phong phú và lòng tự hào dân tộc lại trào lên. À ! Hóa ra nước mình đẹp đến thế !
Chúng tôi bên chiếc mõ làng
Làng nhà sàn sinh thái Thái Hải bảo tồn được văn hóa phi vật thể, lớp K52 Quản lý tài nguyên và du lịch sinh thái chúng tôi thật may mắn khi được nghe người dân nơi đây hát then, đàn tính. Giọng hát trong trẻo, nhẹ nhàng mà tình tứ. Mặc dù chẳng hiểu gì đâu nhưng chúng tôi vẫn cứ muốn nghe, muốn nghe mãi thôi…
Điệu hát Then bên đàn Tính
Cuộc hành trình kết thúc khi lòng còn chưa thỏa, chúng tôi phải tạm biệt cô Chiên, tạm biệt những người dân làng dung dị mộc mạc. Tôi thầm biết ơn những người làm du lịch, những người tạo nên điểm du lịch lý nơi đây để chúng tôi được đến học tập cách làm du lịch nông nghiệp gắn với bảo tồn văn hóa truyền thống dân tộc. Cảm ơn vì họ đã ở đây, nhất định chúng tôi sẽ còn quay trở lại !
Nhất định chúng tôi sẽ còn quay trở lại !
Phan Như Quỳnh
K52 Quản lý tài nguyên & Du lịch sinh thái
Lượt truy cập: 48187887
Đang online: 1244
Ngày hôm qua: 1474
Phụ trách kỹ thuật: 0987. 008. 333